Những thành viên của đội thi đấu ko đóng góp được gì nhiều. Có nhiều người mới đã tham gia. Vũ, Hồng, Đăng, Phương một nhóm bạn cũng từng học lớp vũ quốc tế năm trước đã đem đến cho KDC một luồng sinh khí mới. Giờ đây, những thành viên- tiền KDC- đã đông hơn trước. KDC cũng vui vẻ hơn
Tôi vẫn luôn nhớ Hà đăng với điệu múa khỉ, giun dế quyền. Vũ với những ý kiến rất sâu sắc. Hồng luôn luôn muốn học hỏi nhiều điều từ anh Tuấn. Còn Phương thì ...chẳng có gì cả, Phương cũng ít khi lên KDC.
Ngày khai giảng lớp học là ngày 5/1/2005. Đó là một ngày thứ 4, là ngày đầu tiên KDC chính thức hoạt động. Một câu lạc bộ dành riêng cho những học sinh Kim Liên có niềm yêu thích khiêu vũ, do học sinh điều hành dưới sự quản lý của nhà trường, lịch học từ 14h30 thứ 4 hoặc 17h thứ 7. Đó là những điều không hề thay đổi trong suốt 3 khoá học vừa qua của KDC. Trong suốt hơn 2 năm đó, có những thành viên đã ra đi, có những người ở lại hoặc có nhưng người vì hoàn cảnh mà không thể đến với KDC được. Nhưng tôi dám chắc rằng trái tim của những con người đó vân luôn hướng về KDC thân yêu.
Thưở ban đầu còn non trẻ, những học sinh trong ban điều hành còn lúng túng trong công việc. Khoá đầu tiên của KDC, mình nhớ chỉ có hơn 60 người tham gia đăng kí. Số lượng con gái đông gấp nhiều lần số con trai. Đó là tình trạng của bất cứ các khoá KDC nào. Người thầy đầu tiên của KDC là anh Tuấn, một mình anh giảng dậy tất cả các điệu, anh cũng là người cố vấn cho CLB có những bước đi đúng đắn, là người dẫn dắt KDC đến với HYEC để cho thành viên của KDC được đào tạo bài bản hơn. Anh thực sự là một người rất quan trọng. Nếu ko có anh thì chắc là câu lạc bộ này chẳng biết có được như hôm nay ko nữa? Chẹp!
Không chỉ có những buổi học nhẩy bình thường, CLB thưở đó còn có các buổi đi chơi, các hoạt động “ngoại khoá”. Nhờ những dịp như vậy mọi người trong câu lạc bộ trở nên thân thiết với nhau hơn, mọi người cùng nhau xẻ chia những tâm sự, những nỗi âu lo. Mọt người đều coi KDC như ngôi nhà thứ 2 của mình vậy.
Hồi đó, các thành viên KDC ko có nhiều kĩ thuật, tất cả những bước nhẩy đều chỉ là theo cảm xúc. Chẳng ai có thể chê bạn nhẩy xấu hay là bạn cứ lặp đi lặp lại những bước nhẩy cơ bản cả bởi vì ai cũng như ai. Ở đó chỉ có một lỗi duy nhất, đó là nhẩy sai nhạc.
Mình còn nhớ buổi party đầu tiên của KDC, đầu tiên và cũng là duy nhất. Dù sau này KDC cũng có tổ chức các buổi vui chơi nhưng mình ko coi nó là party. Buổi party đó tổ chức vào ngày 28 tết âm năm 2005. Cả một lũ trốn việc nhà để đến trường. Party có mục đích bán vé để ủng hộ nạn nhân sóng thần. Nó gồm 3 phần, phần đầu là bán vé, tổ chức giao lưu ca nhạc, xem biểu diễn hiphop (hôm đấy mời tất cả ko phân biệt có ở KDC hay ko), thi các đôi nhẩy đẹp trong KDC. Phần 2 là phần sôi động nhất, tất cả thành phấn râu ria về hết, chỉ còn KDC’s member, cả hội trường tắt hết dèn đi, chỉ còn lại những cái đèn đỏ, bật nhạc lên nhẩy như một lũ dở hơi. Hôm đó, cho dù có bật Tango, Paso hay Disco thì tất cả mọi người đều chơi được tất. Chẳng có ai thực sự nhẩy đúng các bước mà chỉ là múa may quay cuồng theo điệu nhạc . Cũng từ đó các điệu nhẩy của khỉ ra đời. Những chai nước cuối cùng đều được uống hết. Mình vẫn còn nhớ mình đã uống một chai và bảo: “Thuốc lắc nè”. Đáng tiếc là hôm đấy ko có một bức ảnh nào cả. Cũng chẳng hiểu vì sao nữa? Phần 3 nhẹ nhàng hơn là đi hát karaokê. Tối hôm đấy về trời hơi xe lạnh, nhưng mọi ngừơi đều cảm thấy ấm áp, cảm thấy vui vẻ vì têt sắp đến, vì thấy KDC của chúng ta đáng yêu biết bao.
Sau vụ party hôm đấy ai ai cũng đều cảm thấy thân thiết nhau hơn, thấy mình trở thành những người bạn của nhau cho dù tuổi tác có chênh lệch. Thấy rằng mình cần phải đóng góp thật nhiều cho câu lạc bộ này, cho mái nhà này ngày càng phát triển. Những thành viên đàn em, tuy mới học lớp 10 nhưng cũng đã cùng các anh các chị gánh vác những công việc của câu lạc bộ. Những thành viên đó đã trở thành một thế hệ những người quản lý KDC xuất sắc nhất mà mình được thấy. Có lẽ chính hoàn cảnh lúc đấy đã khiến họ trở nên như vậy.
Anh Tuấn vẫn tiếp tục miệt mài truyền dậy cho các em những kiến thức cơ bản nhất về khiêu vũ. Chinh, một học viên khoá 1 của KDC đã được a giới thiệu lên HYEC để học. Cũng từ đây, một trang mới của KDC đã bắt đầu.
Tháng 7/2005 thi giải quận tại trường KL, chiến thắng thuộc về trường KL.
Tháng 8 năm 2005, thành phố Hà Nội tổ chức một cuộc thi đấu khiêu vũ giữa các trường cấp 3. KDC tham gia với tinh thần rất cao vì hồi đó ở Hà Nội này có rất ít các trường cấp 3 được đào tạo bài bản như ở KL. Trong các buổi tập huấn trước đó, KDC đã được tiếp xúc với các trường khác và thấy rằng trường mình chắc chắn sẽ có thể đoạt được giải cao. Và vì quá tự tin nên KDC đã có được một bài học. Các đôi thi đấu đã bộc lộ tính cá nhân trong bài nhẩy quá nhiều. Đội hình trở nên lệch lạc và tuy rằng là đội có kĩ thuật khá nhât nhưng KDC cũng chỉ giành được huy chương bạc. Trường Chu Văn An đã giành được giải nhất năm đó. Mình vẫn nhớ buổi tối hôm đấy người ta bật bài “Thằng Tầu Lai” và mình đã hất rống lên đoạn “ố đau thật đau…”. Trường KL quyết tâm năm sau sẽ đổi được mầu huy chương, giành giải nhất từ tay CVA.
Cũng từ dạo này đã hình thành bộ váy áo truyền thống của KDC: váy đỏ-áo sơmi nam bóng mầu vàng hoặc Xanh da trời, quần tây đen.
KDC đạt được nhiều thành tích cao, nhà trường cũng bắt đầu đầu tư nhiều hơn. Năm đó, Chinh được bầu làm chủ nhiệm, vị chủ nhiệm chính thức đầu tiên của KDC và được nhà trường đồng ý. Ngoài ra KDC còn bầu ra 2 phó chủ nhiệm: Thủy và Ánh. Tuy nhiên sau này Ánh bận nên ko lên được thường xuyên và Oanh đã thay thế công việc này.
SN Đăng được tổ chức ngày 2/9/2005, thực ra hôm đó cũng chẳng phải là đúng ngày nhưng để giành một sự bất ngờ cho Đăng. Một cái “DUNG” bằng nến được tạo bên hồ Trân Châu. Tiếc là hôm đấy mình ko đi được nên cũng ko thể kể gì hơn.
Dạo đó, hồ Trân Châu là một địa điểm lý thú để KDC tụ tập và đánh chén.
Có biết bao kỉ niệm xảy ra bên cạnh chiếc hồ đó. CLB KSC (Không sợ chết…. Kimliên secret club) cũng được tổ chức tại đây. Sự tích về hồ Trân Châu thì KDCer nào cũng biết. Nhưng bây h chẳng vào được nữa nữa, ghét quá.
(writen by tuan nghia)